Con gái Anna Vương Diễm của Khánh Thi hiện đã được gần 3 tháng tuổi và vô cùng đáng yêu.
Hôm nay, con gái của Khánh Thi vừa tròn 2 tháng 18 ngày và nặng 5kg. Cô bé chào đời sớm hơn với dự kiến nên hành trình sinh con của "nữ hoàng dancesport" trải qua nhiều đau đớn, khó nhọc nhưng đến giờ cô mới có dịp kể chi tiết cho người hâm mộ.
Khánh Thi cho hay, cô sinh bé Anna thiếu tháng. Trước khi sinh, cô phải tiêm thuốc nếu không bé sẽ không sống được. Khánh Thi đau đớn, gào thét vì cơn gò chuyển dạ chèn qua vết mổ lần trước sinh Kubi, cô như tự cào xé da thịt mình để bé chào đời nhưng cuối cùng vẫn phải mổ. Khi bé Anna ra đời, cô ngất lịm đi rồi tỉnh lại mới biết phải cách ly con 21 ngày, khoảng thời gian đó cô sống trong sự lo lắng, hoang mang tột cùng.
Lúc ấy, ông xã Phan Hiển đã thay cô đảm đương mọi công việc nhưng đó cũng là thời điểm mà có những kẻ cơ hội đã "dùng điểm số của thi đấu để tranh thủ chà đạp lên cái gọi là liêm sỉ của người cầm cân nảy mực".
Tuy nhiên trên hết với Khánh Thi bây giờ vẫn là mong các con có được hạnh phúc và tương lai đủ đầy. Cùng với những hé lộ về hành trình sinh con và câu chuyện sau sinh, bà xã Phan Hiển cũng khoe loạt ảnh bé Anna Vương Diễm đáng yêu như thiên thần trong bộ ảnh đầu đời.
Dưới đây là nguyên văn chia sẻ của Khánh Thi về con gái:
"Hôm nay mẹ mới dám kể cô chú nghe về con gái yêu của mẹ.
Con sinh ra vào ngày 13/6, ngày mà mẹ tính trong đầu rằng sẽ theo ba xuống Đồng Nai để chấm thi và hỗ trợ học trò tham dự giải.
Con chào đời sớm hơn 1 tháng rưỡi nên khi sinh bác sĩ phải tiêm thuốc kích phổi nở cho con. Bác sĩ nói phải tiêm hai lần, mỗi lần cách nhau 24 tiếng (ngày) để phổi của con nở ra khi sinh ra đời con mới sống được. Nhưng con của mẹ không chịu đợi lâu. Vừa mới tiêm được lúc 5h sáng khi mẹ đau bụng quá vì cơn gò ngày càng tăng. Đến khoảng 9h là con như muốn chui ra ngoài. Do vết mổ anh Kubi nên khi cơn gò tăng nó chèn qua vết mổ, mẹ lại càng đau đớn gào thét. Tay bám vào thành giường mà tưởng tượng nó mềm nhũn. Mẹ đau và tự cào xé da thịt mình mà sau này nhìn lại vai và tay mẹ bầm tím.
Đúng 9h bác sĩ mổ bắt lấy con ra đời. Mẹ được tiêm thuốc vào tuỷ sống để giảm đau. Những tưởng được tỉnh táo để đợi con chào đời. Ai ngờ cơ bụng mẹ chắc quá, bác sĩ lôi hoài con không lên. Thuốc tiêm chả ăn thua. Mẹ kêu đau quá nên không nhớ ai đó thêm 1 lần thuốc gì đó vào đường truyền nước. Mẹ lịm dần và chỉ nghe loáng thoáng thấy tiếng con khóc. Ba bên cạnh và nắm chặt tay mẹ khi ngắm con ra đời.
Lúc sau tỉnh dậy mẹ đã ở một căn phòng cách ly sau sinh. Con gái mẹ được đưa thẳng vào phòng dưỡng nhi (dành cho trẻ sinh non).
Sau này khi được gặp con, nước mắt trào ra và tim thắt lại khi thấy con bé xíu và tím tái. Bé như con mèo ốm vì có được 1,9 kg và miệng thở oxy. Ở phòng dưỡng nhi toàn bé sinh non. Mẹ bắt đầy hoang mang, lo lắng. Lúc đó trong đầu mẹ xuất hiện sự cắn rứt về chính mình. Trách mình sao để con đến nông nỗi này. Lúc đó chả có tiền bạc nào mua được sự hối hận. Xung quanh con là dây dợ nhằng nhịt. Bác sĩ nói gì đó, mẹ ù hết cả tai, nào là sinh non thì phải tầm soát rất nhiều thứ. Nào là tai, mũi, họng, tim, phổi, mắt, cái gì cũng phải kiểm tra vì sợ bé phát triển sau này không tốt như những em bé sinh đủ ký. Nào là viện phí một ngày hơn 6 triệu. Bé phải ở đến khi nào đủ ký như em bé sinh thường khoảng 2,5 kg mới được ra viện.
Cứ hàng ngày mẹ cố ăn thật tốt để đủ sữa cho con. Một ngày chờ đợi mòn mỏi trong viện chỉ để được gặp con 30 phút vào lúc 11h30 trưa và 18h tối. Không ai ngoài mẹ và ma được vào thăm con. Con hoàn toàn cách ly trong phòng. Ông bà có vào cũng chỉ được ngắm con qua khung cửa sổ vài phút. Cứ thế 21 ngày qua đi mẹ và con cùng chiến đấu với thời gian.
Mỗi ngày bác sĩ báo con chỉ tăng được vài gram. Ngày nào mẹ cũng hỏi: Con em hôm nay có sao không, cháu nó có lên được lạng nào không? Ba đi làm thay mẹ tất cả mọi việc ở trung tâm và đội tuyển. Hốc hác mặt mày và già đi lầm lũi.
Chả biết mẹ sai hay đúng khi để ba trực tiếp lo công việc. 10 năm vô địch quốc gia của ba cũng chẳng là gì khi có một số người cơ hội trong lúc mẹ của con không có mặt đã dùng điểm số của thi đấu để tranh thủ chà đạp lên cái gọi là liêm sỉ của người cầm cân nảy mực. Của cái gọi là tình anh em, của sự tôn trọng nghề nghiệp mà đáng ra phải hiểu. Một số kẻ cơ hội đã quên mất rằng để có được vị trí như ngày hôm nay cả ba và mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, hy sinh thời gian dành cho gia đình, tiêu tốn bao tiền của để đầu tư vào đam mê và giữ danh dự cho vị trí số 1.
Con ra đời cũng là lúc ba mẹ gặp sóng gió trong nhiều vấn đề từ gia đình đến xã hội.
Tất cả mọi việc đều sẽ qua đi vì chỉ mong rằng cố gắng của ba mẹ hôm nay là dành cho thế hệ tương lai sau này. Một thế hệ có đầy đủ hơn, được bồi đắp tinh tế hơn về mọi mặt.
Hôm nay con đã được 2 tháng 18 ngày tuổi và nặng 5kg rồi. Con biết cười mỗi sáng khi thức dậy. Và biết nhõng nhẽo với mẹ cha. Anh Kubi cũng đã ghen tị với con rồi đó. Nhưng anh Kubi thương con nhiều lắm.
Sau tất cả, ba mẹ sẽ cố gắng vì con, vì Kubi để giữ gìn hạnh phúc. Giữ gìn danh dự nghề nghiệp và đào tạo nhiều thế hệ dancesport tài năng. Vì ông bà để nối dõi sự hiếu thảo và vun đắp tình cảm gia đình."
Theo khampha