Dù đã lâu, song người dân vẫn chưa hết bàng hoàng mỗi lần nhớ lại câu chuyện 7 người trong hai gia đình đột tử sau khi sống trong ngôi nhà "ma ám".
Dù câu chuyện đã xảy ra được một thời gian, song người dân thôn Xuân Biểu, xã Xuân Cẩm, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang vẫn chưa hết bàng hoàng mỗi lần nhớ lại câu chuyện 7 người trong hai gia đình đã đột tử sau khi sống trong ngôi nhà “ma ám”.
Ngôi nhà “ma ám” bị bỏ hoang vì không ai dám đến ở. |
Mục sở thị ngôi nhà "ma ám"
Xế trưa, khi chúng tôi hỏi đường vào ngôi nhà “ma ám”, bà bán nước đầu làng nhìn chúng tôi với vẻ ái ngại. Bỏ qua lời can ngăn của người dân, chúng tôi tiến thẳng vào ngôi nhà bỏ hoang.
Trước mắt chúng tôi là ngôi nhà ngói ba gian, của sổ trống hoác do mất cánh, cửa chính đóng chặt. Cách ngôi nhà không xa là một cái am nhỏ, bên trong có một bát hương nhưng đã nguội tàn từ lâu vì không có người chăm nom.
Bà Nguyễn Thị H., người trong thôn Xuân Biểu cho biết: “Từ khi những thành viên trong gia đình ông Minh (chủ ngôi nhà nói trên- PV) lần lượt qua đời, dân trong thôn không một ai dám bén mảng lại gần ngôi nhà “tai ương” đó vì sợ tai họa”. Theo người dân, ngôi nhà này được xây trong khu nghĩa địa cũ của làng. Khi chủ nhà đầu tiên đến đây, họ đã cho lập một cái am nhỏ để thờ cúng.
Ông Nguyễn Thanh H., một cao niên trong thôn cho hay: “Trong ba năm sống, chủ nhà đầu tiên này thường gặp tai họa. Trong một lần say rượu, người chồng vô tình đánh vỡ vụn bát hương trong am, sau đó cả gia đình gặp nhiều chuyện đen đủi, khó lý giải. Vì lo sợ người chồng qua đời, bà vợ phải bán mảnh đất này đi để vào miền Nam sinh sống. Khi vào Nam được mấy tháng thì công việc làm ăn của hai vợ chồng luôn gặp thất bát, sau đó hai mẹ con họ lại qua đời do tai nạn giao thông”.
Tiếp lời, ông H. kể, bẵng đi một thời gian, gia đình ông Nguyễn Văn Minh lại chuyển tới sống trong ngôi nhà đó. Việc ông Minh chuyển đến nhiều người đã khuyên can, tuy nhiên ông vẫn bỏ ngoài tai và giữ vững quyết định của mình. Bởi ông Minh thấy khu đất vuông vắn, có địa thế đẹp để phát triển kinh tế vườn ao chuồng. Đầu tiên ông Minh cho đào một cái ao ngay phía trước nhà để thả cá, nuôi vịt. Ao đào chưa lâu, cá còn chưa kịp lớn, niềm vui chưa trọn vẹn thì vợ ông phát bệnh. Từ một người hoàn toàn bình thường bà trở nên bị thần kinh. Ngày nào bà cũng chạy ra phía ao, la hét ầm ĩ và kêu với trời đất như bị oan ức chuyện gì đó.
Chiếc am nhỏ ngay góc vườn giờ nguội lạnh khói hương. |
Căn bệnh của bà cứ thế ròng rã mấy tháng trời, không một loại thuốc nào chữa được. Thấy bệnh tình của vợ ngày một nặng, ông Minh đi xem bói và được thầy phán: “Con đào chạm phải “long mạch” cộng với tuổi của vợ không hợp đất. Nếu không giải hạn thì vận mệnh sẽ luôn ám vào gia đình con”. Không tin lời thầy bói này, ông Minh lại tìm về một thầy bói khác ở Thái Bình. Ông thầy này lại phán: “Vì gia đình con sống trong khu nghĩa địa nên các vong hồn vẫn còn phảng phất xung quanh, cộng với việc thờ cúng không thường xuyên. Nếu con không dọn đi nơi khác sinh sống thì tai họa sẽ ập đến”.
Do tiếc công sức bỏ ra để cải tạo khu đất nên ông Minh vẫn không chịu chuyển. Và từ đây, những người thân trong gia đình lần lượt bỏ ông tìm sang thế giới bên kia.
Những cái chết bí ẩn
Qua những lời thầy bói phán, ông Minh sinh nghi rồi mua đồ lễ để nhờ thầy cúng giải hạn, những mong bệnh tình vợ thuyên giảm. Nhưng sau đó chưa được bao lâu thì vợ ông chạy ra ao nhảy xuống tự tử. Một điều lạ lùng là ao không quá sâu nhưng phải mất một ngày trời mới tìm được xác của bà vợ.
Từ sau khi vợ chết, ông Minh trở nên bất thường, lúc nào cũng vắt tay lên trán để suy nghĩ. Do suy nghĩ nhiều nên ông Minh gầy guộc đi trông thấy.
Sau cái chết của vợ không lâu thì lại đến người con trai út bị tai nạn giao thông. Khi mộ của đứa con út chưa kịp xanh cỏ thì người con trai thứ hai tự nhiên bị điện giật cũng ngã lăn ra chết. Tang thương chồng chất tang thương, lúc này ông không còn nghi ngờ gì về chuyện khu đất có “ma” nữa. Dân làng xung quanh thấy chuyện nên không một ai dám đi qua khu “đất thiêng” đó.
Anh Tạ Duy T., nhà kế bên khu đất cho biết: “Vì ngôi “nhà ma” nằm gần cánh đồng trung tâm của thôn nên ít người ra đồng xem lúa lắm. Ngay như tôi là người bạo gan, đêm nào cũng đi soi ếch, bắt cá nhưng mỗi lần đi qua căn nhà đó cảm giác tóc gáy cứ dựng ngược lên”.
“Vì suy nghĩ nhiều nên ông Minh lâm bệnh rồi ông cũng qua đời không lâu sau đó. Còn người con trai cả phát bệnh tâm thần và bỏ nhà đi từ mấy năm nay không biết bây giờ sống chết ra sao. Cả gia đình nhà ông Minh giờ chỉ còn lại đứa cháu nội và người con dâu nữa thôi cũng đi đâu không rõ”, anh T. chua xót kể.
Trao đổi với chúng tôi, ông Nguyễn Văn Giản, Trưởng thôn Xuân Biểu cho biết: “Những cái chết trong gia đình ông Minh là có thật. Cũng vì tin lời thấy bói nên ông Minh sinh nghi chứ làm gì có “ma”. Còn những cái chết bất thường đó tôi cho rằng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Còn chuyện “đất thiêng” hay “long mạch” theo tôi đó chỉ là trò lừa bịp của mấy vị thấy bói để tuyên truyền mê tín dị đoan. Chúng tôi đã nhiều lần nói trên loa phóng thanh cho bà con hiểu để họ không tin vào mấy “ông đồng, bà cốt”, tuy nhiên nhiều người vẫn còn nặng vấn đề mê tín. Thời gian tới chúng tôi tiếp tục tuyên truyền cho bà con hiểu để họ yên tâm lao động sản xuất”.
Theo Phunutoday/ Đời sống pháp luật