Mới ngày nào còn háo hức bóc từng tờ lịch cuối cùng để đợi đến Tết, hí hửng khoe những phong bao lì xì đỏ chót, rủ rê đám bạn đi chơi suốt ngày... thì nhoáng cái đã hết Tết. Bánh chưng chưa hết, mứt kẹo vẫn còn... thế mà phải quay lại với công việc sớm, đi học như thường ngày. Đây đích thị là tâm trạng chung của nhiều người.
Một thông báo mà không một ai muốn nghe vào lúc này.
Đố không dám đưa... Giờ thì cứ ngồi đó mà than vãn.
Nỗi lo chung của những người rời thành phố về quê ăn Tết.
Có nỗi đau nào bằng nỗi đau này... cơ chứ.
Ước mơ chỉ là...mơ ước.
Đúng nghĩa là lúc về quê ăn tết thì "bủng beo" nhưng khi đi lại hết sức "trai tráng".
Nỗi đau của những kẻ "thất thu" về khoản lì xì vì Tết hơi ngắn.
Tâm trạng chung khi phải chúi đầu lại với đống sách vở, bài tập mỗi ngày.
Nhiều người vẫn còn lạc quan chán...
Tết vừa bị "hành" bởi câu hỏi muôn thuở: "Bao giờ lấy chồng/vợ?" thì hội FA đang đối mặt với một núi câu hỏi khác vì Valentine đang đến rất gần >>> Còn nỗi đau nào hơn nỗi đau không có người yêu.
theo ione